Mấy ngày gần đây tôi nhận được rất nhiều tin nhắn chia sẻ của các bạn từ Việt Nam (nhân tiện xin cảm ơn nhịp cầu QTKN đã cho tôi cơ hội), với rất nhiều câu chuyện khởi nghiệp kinh doanh (không phải IT startup) đầy cảm hứng. Nhưng trong số những câu chuyện đã chia, nhiều bạn bày tỏ sự hoang mang, lạc lối khi tìm đường khởi nghiệp. Nhiều bạn cho biết đã đánh mất cả giấc ngủ ngon trên đường khởi nghiệp, để rồi thân thể suy mòn, trí tuệ hao kiệt, mà "hàng vẫn không bán được còn các hoá đơn thì vẫn phải trả đều". "Có bệnh vái tứ phương", các bạn nói với tôi là đã đi tìm lời khuyên khắp nơi (?), nhưng vẫn chưa thấy câu trả lời chính xác cho vấn đề đang mắc phải.
Nghe các bạn nói, tôi thấy vấn đề các bạn đang gặp phải nằm ở ngay... chính các bạn. Các bạn chưa chịu bỏ thời gian và tâm trí để nhìn nhận chính mình, để từ đó biết được mình muốn gì, có kỹ năng gì và có thể làm gì. Trong khi đó khi đi tìm cơ hội kinh doanh thì các bạn chủ yếu dựa vào suy đoán chủ quan của bản thân (nghĩ mình cần thì người cần) mà ít chịu gõ cửa hỏi ý kiến khách hàng. Nhưng hôm nay chúng ta không nói về nghiên cứu thị trường hay lập kế hoạch kinh doanh nhé. Nếu muốn các bạn có thể tìm đọc các bài tôi đã chia sẻ về chủ đề này có trên Group.
Còn hôm nay thứ 6, Sydney trời rất đẹp, phượng tím nở khắp nơi (gửi tặng các bạn tấm hình tôi chụp chiều qua), tôi xin đăng lại ở đây một bài viết trên trang cá nhân để nhắn với các bạn hai điều (cũng là hai kinh nghiệm của chính tôi), những mong phần nào đó giúp được các bạn: (i) tự mỗi chúng ta mới có thể biết được cơ hội dành cho mình là gì, và (ii) hãy tự mình là Hạnh Phúc, có vậy bạn sẽ thấy hạnh phúc trong mọi việc bạn làm.
Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ!
1. Tôi rất thích đọc sách, và một trong những cuốn tôi yêu thích là “Nhà giả kim” của nhà văn Brazil Paulo Coelho. Cuốn sách, một trong số bán chạy nhất mọi thời đại, là lời thúc giục độc giả theo đuổi giấc mơ của mình, mô tả về hành trình dài của một người (tên Santiago) đi tìm “Truyền thuyết bản thân” hay “Mục đích sống”. Và xuyên suốt hành trình này là đạo lý mà tôi cực kỳ tâm đắc vì đã nhiều lần được tự chứng nghiệm: Khi bạn thực sự mong muốn một điều gì, cả vũ trụ sẽ hợp lại giúp bạn đạt được nó.
Nghe có vẻ mê tín hoang đường, nhưng với những trải nghiệm của bản thân, tôi đã thấy một khi bạn khao khát điều gì đó tột độ (và đương nhiên là chỉ những điều tốt đẹp, chân chính), dành hết mọi suy nghĩ, tâm sức cho nó, bạn sẽ thấy vũ trụ lắng nghe, sẽ thấy ngày càng gặp nhiều thuận lợi, có nhiều trợ giúp để thực hiện điều bạn muốn.
2. Tôi cũng rất tin tưởng vào quy luật của vũ trụ, nghĩa là tin tất cả mọi vật, mọi việc trong vũ trụ này đều vận hành theo một quy luật thống nhất. Tôi luôn tâm niệm bất cứ điều gì xảy ra cũng vì một lý do nào đó (everything happens for a reason).
Chính vì suy nghĩ như vậy nên tôi thường xuyên giữ được sự bình thản trước những gì xảy ra. Bình thản tức là không hoang mang, không lo lắng quá mức khi gặp việc xấu, cũng không vui sướng, không hân hoan quá mức khi gặp việc tốt.
3. Tôi coi việc ĐÃ xảy ra là việc NÊN xảy ra, việc CHƯA xảy ra là CHƯA NÊN, CHƯA THỂ xảy ra, tất cả đều có lý do và vì một lợi ích nào đó, kể cả việc xấu. Theo quan điểm của Đạo Phật thì những việc xấu nếu có xảy ra là để trả Nghiệp của tiền kiếp, giúp ta trả hết nợ đời để có cuộc sống tốt đẹp hơn. Tôi luôn cố gắng đón nhận mọi việc theo cách tích cực nhất có thể. Không cần lo lắng, khỏi cần vội vã, việc cần làm duy nhất là giữ tâm thật trong sáng, thân thật khỏe mạnh, và cứ làm những việc mình cho là đúng, thì từ từ mọi việc đều sẽ có kết quả tốt
Suy nghĩ như vậy cho phép tôi ngủ ngon ngay cả khi đang gặp khó khăn nhiều nhất. Khó khăn chồng chất khó khăn chính là việc NÊN xảy ra để người trong cuộc nhận ra là mình cần điều chỉnh hay chuyển hướng thích hợp. Điều này cũng tương tự như cơ thể chúng ta lên cơn sốt để báo động về sự mất cân bằng đang xảy ra và cần phải được điều chỉnh gấp.
4. Cũng trong “Nhà giả kim”, tôi thấy có nhận xét khá thú vị, là: Dường như ai cũng biết người khác nên sống như thế nào, nhưng lại không hiểu mình nên sống ra sao (Everyone seems to have a clear idea of how other people should lead their lives, but none about his or her own). Nghĩa là trong khi việc phán xét về người khác, quyết định cho người khác có vẻ đơn giản, thì việc hiểu cho được bản thân thật sự muốn gì (để sống cho đúng) không phải lúc nào cũng dễ dàng.
5. Dù cổ vũ cho việc theo đuổi ước mơ của chính mình, tôi thừa nhận việc biết mình thật sự muốn gì là một câu hỏi khó và nhiều lúc cần cả cuộc đời để tìm kiếm câu trả lời.
Chính vì vậy, tôi rất dị ứng với việc cho người khác lời khuyên. Tôi luôn nói với các bạn trẻ mỗi khi họ tìm đến tôi để “xin” lời khuyên là: “Tôi có thông tin để bạn tham khảo; nhưng đây chỉ là kinh nghiệm và cách nhìn nhận của tôi.” Và tôi khuyến khích các bạn tự suy xét và quyết định dựa trên sự suy xét của chính mình. Điều này không có nghĩa là tôi từ chối sự tín nhiệm hay trách nhiệm, mà vì tôi tin rằng mọi cơ hội hay thách thức cần phải được quyết định bởi chính người trong cuộc.
Cơ hội mà ta chỉ ra cho ai đó chỉ là cơ hội của chính ta khi đặt vào vị trí của người đó mà thôi.
Tự mỗi người mới có đủ thông tin cần thiết, có được tâm thế thích hợp để quyết định hạnh phúc của chính mình.
6. Có lẽ tất cả các bạn đều có thể chia sẻ với tôi, hạnh phúc là ý nghĩa nhưng không phải chỉ nằm ở đích đến của cuộc đời. Cá nhân tôi thấy còn thấy hạnh phúc dù trừu tượng nhưng rất giản dị, thậm chí rất trực quan. Đói mà được ăn đó chính là hạnh phúc. Mất ngủ gặp chiếu manh, đó cũng là hạnh phúc. Ngày ngày được thấy người nhà khỏe mạnh, đó hiển nhiên càng là hạnh phúc.
Gia đình nhỏ của tôi có sở thích cuối tuần hay mỗi khi rảnh rỗi chở nhau ‘get away’ (tức ra khỏi nơi đang sống khoảng 1-2 giờ đồng hồ chạy xe). Đích đến của những chuyến đi này thường rất không quan trọng và thậm chí nhiều khi không xác định (đi chẳng đến đâu rồi hết giờ thì về). Bởi chúng tôi thấy việc được cùng nhau đồng hành, nghe những bản nhạc yêu thích, trò chuyện, ngắm cây cối hai bên đường, rồi khi gặp nơi ‘hay ho’ thì dừng lại hít thở khí trời và cho thằng con trai chạy nhảy, lăn lê, đã là lạc thú tuyệt trần không gì sánh được.
Với chúng tôi cùng đồng hành, cùng chia sẻ những khúc lên, khúc xuống, khúc bằng phẳng, khúc gập ghềnh của con đường đã chọn, cùng ngắm cảnh và cùng hít hà hương thơm hoa cỏ dọc đường, đó chính là HẠNH PHÚC. Và như vậy hạnh phúc không phải là đích đến, mà hạnh phúc nằm ngay trong, ngay trên chính từng chặng hành trình chúng ta đang đi.
Hãy tự mình là HẠNH PHÚC mà bạn đang tìm kiếm, và bạn sẽ thấy an lạc mỗi bước chân!
SOURCE: Nguyễn Anh Tuấn, Cố vấn Kinh doanh, VBiz Promo.
Đăng nhận xét