tháng 11 2016

1. Một sự nghiệp đỉnh cao như nghề bạn đã chọn? Ví dụ là nhà khoa học, bạn có các công trình nghiên cứu được quốc tế ghi nhận, được các tập đoàn mua bản quyền…=> Thì hãy thâu đêm suốt sáng ở phòng thí nghiệm, điều mà bạn chưa bao giờ làm trước đây. Không thể có công trình nào với 8h sáng đến, 5h chiều về.
2. Bạn làm kinh doanh: muốn sở hữu doanh nghiệp, nhà máy, trang trại…hay đơn giản là 1 chiếc xe ô tô, một căn nhà an toàn? Thì bạn phải từ bỏ chiếc xe gắn máy trên đoạn đường có xe buýt, điều mà bạn chưa bao giờ làm trước đây. Rồi phải nghĩ khác, làm khác với việc hàng ngày của các bạn, chủ động mọi thứ thay vì bị động chờ ai đó hướng dẫn. Thử đến một chỗ khác để sinh sống, để khởi nghiệp. Thử làm một ngành khác. 100 con cá đều nghĩ, nhưng chỉ có 1 con vượt qua.
3. Bạn muốn có bạn bè quốc tế, có bạn nữ muốn lấy chồng Tây, bạn nam muốn lấy vợ Nhật…chẳng hạn, mà cứ sáng cà phê chè đặc thuốc lào, trưa lòng lợn mắm tôm, tối về nhà ôm máy lên mạng bàn chuyện showbiz Việt, hoặc đi chơi trà chanh chém gió với Nguyễn Thị Bưởi, Lê Văn Gừng, Trần Thanh Ổi…thì Tây Nhật đâu mà quen.
4. Bạn muốn chơi bạn bè quốc tế để đầu óc phóng khoáng rộng lớn. Sáng mở FB, thấy bạn Peter ở Anh chụp ảnh con công ở sân cỏ trước nhà, bạn Mary ở Pháp đang ủ sữa chua, bạn Sasaki bên Nhật đang dọn tuyết, bạn Pierre đang dạy học cho trẻ con ở châu Phi…Muốn vậy thì phải có quan hệ quốc tế. Phải đi du lịch bụi ở VN để làm quen, phải ra nước ngoài học để quen, phải đi hội thảo này nọ, phải ăn pizza quán Tây, phải đi tình nguyện quốc tế,..Chứ chơi toàn bạn ở VN thì ở đâu ra bạn quốc tế đây?
5. Nhiều bạn nói cũng muốn đi đây đi đó lắm nhưng hẻm có tiền. Thế bị Ad hỏi lại, sao có nhiều bạn sinh viên đi thực tập có tốn đồng nào, lại được hưởng lương, tự nộp xin học bổng này nọ mà bạn không có? Tại sao lúc đi học không làm thêm để tích luỹ đi chơi?
nhin hien tai doan tuong lai
Câu cuối cùng sau khi bị truy vấn là : tại tụi nó giỏi. Vậy hỏi câu cuối: tại sao cũng môi trường ĐH y chang, sao nó giỏi, mình dở. Bạn cuối cùng thú nhận là tại lười. Lười vận động, lười tư duy, lười học ngoại ngữ, lười làm thêm, lười đọc sách, lười nhận thức…
Lười là cái cốt lõi để bạn không sở hữu bất cứ cái gì. Nên nhớ điều đó mà giải thích cái người ta CÓ.
Lười thì cũng sẽ không có may mắn. Không ai có thể viết hồ sơ nộp giùm để mình có học bổng. Không ai có thể nhét tiếng Anh tiếng Hoa vô đầu để mình lưu loát cả. Không ai nhét tiền vô túi mình để mình làm cái này cái kia. Không ai nhấc chân nhấc tay mình lên để cơ thể mình tráng kiện.
nhin hien tai doan tuong lai
6. Đến lúc nào đó, bạn học mình nó lái xe hơi chạy qua vũng nước, hắt nước lên mình, con mình, vợ mình đang đèo nhau trên chiếc gắn máy, rồi con cái nó hỏi ủa sao cha không có nhà máy xí nghiệp như chú A chú B, cũng là bạn học với cha sao giờ họ khác. Thì mình biết là mình đã nhận thức khác nó lúc còn sinh viên. Chỉ ngậm ngùi hoặc tủi thân, hoặc ghét nó.
Đến lúc nào đó, thấy bạn cùng lớp đăng stt đang đi hội thảo ở New York thì mình cũng biết là nó đã có mấy tháng ăn ngủ ở thư viện và phòng thí nghiệm, chứ không phải quán bi-da và quán cà phê như mình.
7. Tại mình hết cả nhé. Nên bạn trai bạn gái chọn nhau yêu thì cứ theo feeling cảm giác, còn thành thân thì lựa đứa có ý chí mà quen. Chứ lấy về khổ quá, nó lại làm biếng hoặc tư tưởng đầu óc bảo thủ, thì đời chẳng thú vị gì, có nhiêu đó lặp đi lặp lại. Bạn bè mà không có ý chí, cũng unfriend hết chứ chơi coi chừng lây nhiễm văn hoá than thở hay đổ lỗi cho người khác. Ý chí và chấp nhận cái mới, từ bỏ cái quen thuộc là yếu tố lớn nhất để một cá nhân thành công trên con đường họ chọn.
8. Cứ nhìn một người thích nhàn, thích an toàn, thích ổn định, ngại thay đổi dù chỉ là một kiểu tóc, một bộ đồ, một món ăn, một quan hệ, một cách nhìn nhận sự việc…thì biết rõ tương lai của họ. Nếu bạn không có khả năng thử cái khác cái quen thuộc của mình, thì tương lai của bạn, 10 năm hay 20 năm, thậm chí 50 năm, cũng y chang cuộc sống của bạn bây giờ.
9. Nói chứ ad cũng hẻm dám sống khác. Sáng nay, lại bún phở lòng lợn….chứ hẻm dám bánh mì croa-sâng hay cà ri Ấn Độ.
Nên 10 năm ra trường đến nay, ad cũng vẫn vậy, vẫn bám trụ Sài Gòn, vẫn ở nhà thuê, đi xe máy, làm nhiêu ăn hết, cũng nhiêu bạn đó, cũng sinh hoạt sáng tới tối y chang nhau, cũng nhấp nhổm viết đơn xin việc rải khắp chỗ nào lương cao hơn thì nghỉ chỗ cũ, qua chỗ mới làm. Đọc bài của dượng Tony thấy người này người kia làm cái này cái kia, thì cũng share về, ghi “bữa nào thử làm cái này”. Nói cho vui vậy thôi chứ đời nào dám thử. Vẫn hàng ngày đưa tay xin ăn, xin tiền, xin việc, xinh tình. Xin xỏ cho nó khoẻ, ai cho thì cho.
Admin 7
SOURCE: TONY BUỔI SÁNG

Image result for ENGLISH BUSINESS


2. Check Your English Vocabulary for Banking and Finance

3. Check Your English Vocabulary for Business and Administration

4. Check Your English Vocabulary for Computing

5. Check Your English Vocabulary for Human Resources

6. Check Your English Vocabulary for Law

7. Check Your English Vocabulary for Leisure,Travel and Tourism

8. Check Your English Vocabulary for Living in the UK

9. Check Your English Vocabulary for Medicine

10. Essential Business Grammar Builder

SOURCE: AIESEC в России

Sáng nay Tony đi hội thảo nhân sự doanh nghiệp, thấy có mấy ý hay đúc kết lại:
1. Vốn quý nhất của doanh nghiệp là con người. Điều này đúng, nhưng chưa đủ. Người ở đây phải là người có năng lực, có đầu óc. Còn người tào lao thì lỡ nhận vô rồi, chỉ ước mong nó nộp đơn xin thôi việc sớm.
2. Tính cách đầu tiên và quan trọng nhất của người có năng lực: tính chủ động. Họ không bao giờ có thời gian trống. Ở chỗ làm, họ làm việc A, việc B, việc C…, thậm chí nếu họ không đủ thời gian để làm thì họ sẽ giao hoặc nhờ người khác làm. Còn ở nhà, là nhiều hoạt động thú vị, lúc dọn dẹp nhà cửa, lúc trồng cây, lúc đi học võ đánh đàn, bơi lội, từ thiện. Sống, làm việc với người có năng lực thì sẽ không bao giờ tẻ nhạt.
3. Còn người kém năng lực thì vô cùng thụ động, não trạng và thân thể rất lười. Hỏi mới trả lời. Nên cứ phải bị hỏi, việc A sao rồi, việc B tới đâu rồi. Họ xử lý mọi thứ vô cùng chậm, vì quên. Có ai nhắc mới nhớ, mới lôi ra làm. Trong chỗ làm, quản lý phải hỏi thì mới biết nó đang làm gì, mới biết việc đó đang diễn biến tới đâu. Quản lý đưa ra nguyên tắc làm việc, quy trình làm việc và hướng dẫn vài lần, đứa có năng lực sẽ hiểu ra vấn đề và thay đổi, chủ động làm và báo cáo, còn đứa kém thì phải cầm tay chỉ việc. Đốc thúc, theo dõi đến mệt mỏi.
4. Thời sinh viên, đứa nào kêu đi làm thêm, bứt tóc móc mắt nói “không biết làm gì ngoài dạy thêm” thì có học giỏi cỡ nào, ra đời cũng chỉ là 1 nhân viên bình thường, vì không có sự sáng tạo hay quyết đoán, chịu khó chịu khổ, tính cách hay ngại ngùng sĩ diện. Nhóm này, mình chớ cân nhắc làm lãnh đạo hay làm quản lý, nó sẽ mang lại đống nợ cho công ty, hoặc khiến công ty sớm đóng cửa. Quản lý hay lãnh đạo mà để doanh nghiệp thua lỗ thì là do lỗi của họ.
5. Mình nhận nhân viên mới, thấy có tư chất, tài năng, chịu thương chịu khó thì tích cực chăm bón cho “hạt giống” ấy nẩy mầm. Còn thấy đứa bình thường, chỉ ngoan, hiền, thì nên giao việc bình thường, khả năng người ta có vậy. Kỳ vọng nhiều, thất vọng lớn. Năng lực làm việc này không liên quan gì đến bằng cấp, học vị, khả năng ăn nói, viết lách, gia thế, dòng họ. Phải giao việc thực tế thì mới biết có tài hay bất tài.Image result for STARTUP
6. Hàng ngày, nhân viên nên yêu cầu quản lý nhóm (team leader) giao việc cho mình, các quản lý cấp cao hơn tìm việc cho mình. Nói mình chỉ là nhân viên, các anh là quản lý, phải làm cho ra quản lý, lãnh đạo. Cứ ra quy tắc, tụi này sẽ theo. Sai đuổi, phạt. Tốt thưởng. Chủ động đề xuất như vậy. Có bạn ví dụ ví von trong thế giới tự nhiên, từ con vịt trở lên là đã tổ chức một con đầu đàn. Con đầu đàn sẽ có trách nhiệm dắt đàn đi, tìm một bãi cỏ xanh hơn, nước ngọt hơn, cá tôm nhiều hơn cho cả đàn no bụng. Khi có kẻ thù, con đầu đàn sẽ hướng dẫn cả đàn chạy trốn hoặc chống lại. Con đầu đàn có nhiệm vụ, có trách nhiệm rất khổ, nhưng cũng có quyền lợi rất lớn. Được “ăn trên ngồi trước”, được các con khác bảo vệ khi ăn khi ngủ, được quyền chọn bồ. Đó là điều vô cùng công bằng, trách nhiệm lớn thì quyền lợi cũng phải lớn, đừng mong nghèo khổ họ giống mình mà trách nhiệm thì lớn. Vậy là bất công.

7. Khuyến khích các bạn trẻ khởi nghiệp, là khuyến khích nhóm có năng lực, có đầu óc và tố chất làm chủ đang mắc kẹt vô tư tưởng ổn định chắc ăn (trung bình mỗi xã hội, nhóm này chiếm khoảng 5% dân số). Chỉ có nhóm này mới làm nên chuyện. Hem phải khuyến khích nhóm không có năng lực (95%), vì tụi nó sẽ làm theo phong trào, hào hứng cho vui 3 bữa rồi đi học thạc sĩ MBA, hay đi xin việc trở lại, chứ làm chủ gì nổi. Cũng hay cản người khác, vì mình làm không được nhưng cũng hem muốn ai làm được.

Mỗi cá nhân nên tự xét mình, khả năng không có thì mình chỉ nên yên phận làm cấp dưới, làm nhiệt tình cho người ta mà chia tiền, hem nên đứng mũi chịu sào rồi bị stress, ảnh hưởng đến nhan sắc. Đã kém, đã dở thì phải đẹp để gỡ lại.
8. Trong hội thảo có một diễn giả đặc biệt, tên , 28 tuổi, người gốc Hoa. Anh Lý học tới lớp 12 thì nghỉ vì thi ĐH không đậu. Anh mày mò mở doanh nghiệp sản xuất bánh kẹo 10 năm nay. Lúc anh bắt đầu chia sẻ, các diễn giả khác (vốn có học hàm học vị, đọc sách nhiều) coi thường, cười cợt. Anh thú nhận là không rành các khái niệm “điểm hoà vốn, tỷ suất lợi nhuận, quản trị chuỗi cung ứng, tỷ suất PE PS ROI…”. “Ngộ chỉ biết ngộ tự làm từ cái chảo chiên bánh, rồi mở quán bán, rồi đi bỏ mối, rồi mở xưởng, rồi đông người làm quá, nhà ngộ trong Chợ Lớn hem đủ chỗ làm nên ngộ xuống khu công nghiệp dưới Long An lấy 3 héc ta làm cái nhà máy”. Nghe đến đây thì mọi người choáng váng. Nhiều bạn đứng lên hỏi, anh có lời khuyên gì cho sinh viên, ra trường nên xin vào đâu để ổn định. Anh nói, nếu đi làm cho người ta, người ta phát lương cho mình, mình phụ thuộc người khác thì sao “ổn định” được. Mình làm dở, chủ nó đuổi. Mình làm tốt, nhưng chủ nó tham, mình cũng có nhiêu đó tiền. Mình hoàn thành tốt nhiệm vụ, nhưng chủ quản lý bất tài dẫn đến thua lỗ, mình mất việc. Muốn ổn định, cách duy nhất là mình làm chủ cuộc sống của mình bằng cách sản xuất. Chứ thương mại mua bán thì cũng phụ thuộc người bán người mua, nó biết nhau hết thì mình mất mối. Hay mấy cái kinh doanh đa tình đa đoan, tài chính chứng khoán, môi giới bất động sản này nọ…cá nhân tui thấy có gì ổn định, vì phụ thuộc người khác hết trơn. Chỉ có sản xuất ra 1 cái gì đó, tạo ra của cải cho con người sử dụng, mới gọi là căn cơ, ổn định.
MC hỏi về “hiệu quả kinh doanh”, anh không hiểu. Cái MC mới diễn nôm là “tiền lời hàng tháng”, anh liền nói. “Tiền lời bấp bênh lắm. Có tháng kiếm được 6-7 tỷ, có tháng chỉ 2-3 trăm triệu thôi“.
Nghe xong, một số bạn có mong ước “thu nhập ổn định” xịu mặt nhìn nhau.
Ai ai cũng muốn thu nhập bấp bênh như anh Lý.
SOURCE: TONY BUỔI SÁNG

Giám đốc điều hành BigCat Entertainment cho biết, đam mê mới là chìa khóa giúp các bạn trẻ khởi nghiệp thành công.
Big Cat Entertainment là một công ty giải trí ở Việt Nam, được biết đến qua những clip có hàng triệu lượt view trên Youtube với các kênh: FapTV, Phim Cấp 3, Ghiền Mì Gõ.
Mới đây, công ty đã được Asia Innovations Group (AIG) - công ty Internet chuyên phát triển các sản phẩm truyền thông có trụ sở tại 6 nước châu Á mua lại. Ước tính, giá trị thương vụ có thể lên tới bảy con số.
Đối với một công ty có tuổi đời khá trẻ như Big Cat (mới thành lập hơn môt năm) đó là một nỗ lực phát triển vượt bậc. Để đạt được thành công ấy, anh Johnny Trí Dũng - Giám đốc điều hành Big Cat cho rằng phải có sự đam mê mãnh liệt và theo đuổi không ngừng.
Dam me la bi quyet khoi nghiep thanh cong hinh anh 1
Giám đốc điều hành Bigcat Entertainment: “Đừng start up nếu bạn chỉ nghĩ đến kiếm tiền”.
Với kinh nghiệm gần 8 năm làm việc cho các tập đoàn lớn ở nước ngoài như Clever Ads, Catcha, Facebook, tháng 6/2015, anh Dũng quyết định về nước để xây dựng một “cơ ngơi riêng”, một công ty thuần Việt với sản phẩm thuần Việt. Đây chính là đam mê và ước mơ anh ấp ủ bấy lâu.
“Start-up hiện là xu hướng trong cộng đồng giới trẻ với khao khát khẳng định chính mình. Tuy nhiên, nếu chạy theo trào lưu này và chỉ nghĩ đến việc kiếm thật nhiều tiền thì trước sau gì bạn cũng sẽ thất bại”, anh Johnny Trí Dũng - Giám đốc điều hành BigCat Entertainment thẳng thắn chia sẻ. Với anh Dũng, đam mê là quan trọng nhất, nó là con đường dẫn đến thành công cũng như là nguồn động lực giúp mình vượt qua những khó khăn.
Là người chịu trách nhiệm chính mảng điều hành và tài chính của công ty, không ít lần anh vấp phải khó khăn. “Có giai đoạn anh mất ngủ đến 30 ngày, điều mà trước đây chưa từng xảy ra khi anh làm ở các công ty lớn”. Điều đó đủ nói lên áp lực khi start-up. Nhưng những lúc như thế, anh lại nghĩ về đam mê của mình.
“Khi có đam mê, bạn sẽ sống chết với sản phẩm của mình, sẽ tìm mọi cách để nó được sống sót, được 'khỏe mạnh'. Đam mê sẽ cho ra đời những sản phẩm có tâm và bạn sẽ đạt được những thành quả có tầm. Tuy nhiên đam mê chính điều mà các bạn start-up hiện nay đang thiếu. Họ thường chạy theo xu hướng và mong muốn hưởng lợi nhiều hơn. Khi giai đoạn đầu không mang lại doanh thu, họ bắt đầu chán nản và bỏ cuộc. Nhưng những nhà sáng lập thành công trên thế giới không như thế. Họ start-up với mong muốn mang đến một giá trị cho người dùng", anh Dũng cho hay.
"Ý tưởng thành lập Big Cat ban xuất phát từ mong muốn tạo nên một kênh giải trí để giúp mọi người thư giãn. Chúng tôi chấp nhận 3 tháng đầu tiên không quan tâm đến doanh thu mà chỉ tập trung xây dựng phát triển cộng đồng. Sau 3 tháng hoạt động, lợi nhuận đã đến”, Giám đốc điều hành Big Cat chia sẻ thêm.
Bên cạnh hiện tượng start-up thiếu đam mê, theo anh Dũng, việc chưa có kế hoạch rõ ràng cũng là điều khiến start-up thất bại. “Nếu không có kế hoạch, bạn sẽ bị lạc lối, bạn sẽ không biết nên làm gì tiếp theo và không tính toán được điểm nào sẽ chơi hết mình”. Với Big Cat, anh luôn có kế hoạch rõ ràng cho từng bước đi của công ty ngay từ lúc thành lập.
Anh Jony Trí Dũng cho biết: “Trong quá trình làm thấy không ổn là chúng tôi sửa ngay. Ví như một video có dưới 1 triệu view, chúng tôi sẽ tìm hiểu nguyên nhân và tìm cách tăng view. Đồng thời, rút kinh nghiệm để hoàn thiện các clip tiếp theo tốt hơn”.
Ngoài ra, một yếu tố không thể thiếu để tạo nên thành công cho start-up là tìm được những con người chung chí hướng và xác định đi cùng nhau. Sáng lập Big Cat, ngoài anh Dũng còn có anh Nguyễn Anh Tuấn - chịu trách nhiệm mảng sản xuất và anh Phạm Hoàng Cương - chịu trách nhiệm mảng marketing. “Có được những người bạn tuyệt vời ấy là điều may mắn đối với tôi”, anh Dũng chia sẻ. “Nếu 5 năm hoặc 10 năm sau ngồi lại vẫn là những con người này thì tôi sẽ vô cùng tự hào”.
Có lẽ những yếu tố trên đã khiến Big Cat có bước tiến nhanh chóng và thành công hơn các đối thủ khác. Chỉ 3 tháng sau khi bắt đầu video đầu tiên trên kênh Ghiền Mì Gõ vào tháng 7, Big Cat đã thu về lợi nhuận. Đến nay, tổng lượng view lên tới con số 1 tỷ, trung bình hàng tháng đạt 120 triệu view.
Thời gian sắp tới, Big Cat Enterntainment sẽ tăng cường nhiều kênh Youtube Video với nội dung hướng tới nhiều đối tượng khác nhau. Đối với thị trường nước ngoài, đầu năm 2017, công ty sẽ mở thêm văn phòng đại diện tại Thái Lan và Indonesia. Theo kế hoạch sau ba năm, Big Cat sẽ phủ thương hiệu toàn bộ thị trường video Youtube Đông Nam Á.
SOURCE: NEWS.ZING.VN

Với 25 năm kinh nghiệm startup (khởi nghiệp), 8 năm làm nhà đầu tư và hiện đang là Phó Chủ tịch kiêm cộng sự tại Canvas Ventures, Ben Narasin chia sẻ về tầm quan trọng của khoa học viễn tưởng (science fiction/sci fi) đối với các doanh nhân khởi nghiệp công nghệ.



Theo quan điểm của tôi, có ba loại khoa học viễn tưởng: nhảm, nhảm nhiều tập và khoa học viễn tưởng "cứng" (hard-science fiction). Thể loại cuối là một kho tàng những dự đoán về tương lai, trong số đó có rất nhiều dự đoán đã thành hiện thực, và chúng có sức ảnh hưởng đối với rất nhiều công ty khởi nghiệp công nghệ và các doanh nhân tầm cỡ thế giới, hoặc được họ vinh danh.

Khi thành lập fashionmall.com năm 1993, có rất ít người tìm cách thương mại hoá không gian mạng mới hình thành, và có rất nhiều quan điểm trái chiều về phương hướng thực hiện, hoặc thậm chí đó có phải là điều khả thi hay không. Nhờ một cuốn truyện khoa học viễn tưởng mà tôi lường trước được mạng rồi sẽ phát triển như thế nào — không có nó, sáu năm sau tôi đã không thể cho công ty lên sàn.
Lúc bấy giờ, hầu hết mọi người đều nghĩ mạng sẽ là một cộng đồng bình đẳng với quy mô lớn, chỉ một cú click chuột là tham gia được. Cứ xây đi, và khách sẽ đến. Khi tôi đọc Snow Crash của Neal Stephenson (sau này tôi được biết Reid Hoffman và Peter Thiel đã dành nguyên hai ngày cuối tuầnbàn về cuốn này trước khi tạo ra PayPal), Tôi nhận ra nó tương tự không gian địa lý; tức là điểm truy cập đầu tiên sẽ là miếng đất đáng giá nhất và càng xa điểm truy cập đó, theo từng cú click một, đất đai sẽ càng hẻo lánh và hoang tàn hơn.
Dựa trên điều vừa chiêm nghiệm được, tôi bỏ ra hai năm thương thảo với những công ty về sau trở thành cổng thông tin của Internet; cuối cùng chốt được hợp đồng với AOL, Excite, Yahoo, Netscape, Microsoft và nhiều công ty khác. Chúng tôi dần dần trở nên lớn mạnh hơn số tổng của khá nhiều công ty trong số vừa kể trong những hạng mục mình nhắm đến, bản thân trở thành một cổng thông tin và cho công ty lên sàn — một phần nhờ cuốn truyện đã giúp gợi mở tầm nhìn.
Sci Fi, Fantasy (kỳ ảo), D&D và truyện tranh là sở thích chung của các sáng lập gia cùng nhà đầu tư, và tôi xin được nói chúng ta không được quyền để mất sở thích này. Chúng cho ta thấy những viễn cảnh tương lai đôi khi chúng ta rồi sẽ xây dựng nên, hoặc viễn cảnh ta muốn đầu tư. Các tác phẩm Charles Stross viết về kinh tế học trò chơi, công nghệ AR (thực tại bổ trợ) và VR (thực tại ảo) có chứa những ý tưởng còn hay hơn mọi bản đề xuất startup tôi từng được đọc. Diamond Age của Stephenson đến nay vẫn là ý tưởng startup công nghệ giáo dục (edtech) hấp dẫn nhất nhưng chưa có ai thực hiện cả. Mother of Storms của John Barnes đã dự đoán ảnh hưởng của ấm lên toàn cầu, cạnh tranh bằng sáng chế không lành mạnh (patent trolls), nhân dân làm báo và tư nhân tự phóng vệ tinh rất lâu trước khi phần đông mọi người lờ mờ ý thức được về các khái niệm này.
Thậm chí Trung Quốc cũng đã phát hiện Sci Fi góp phần xây dựng thành công như thế nào. Neil Gaiman kể lại một cuộc nói chuyện với quan chức Đảng Trung Quốc trong “hội nghị khoa học viễn tưởng đầu tiên được nhà nước tài trợ tổ chức năm 2007” khi có người hỏi tại sao lại tổ chức sự kiện ấy:
Chúng tôi chế tạo những sản phẩm tuyệt vời đã bao năm nay rồi. Chúng tôi chế tạo iPod cho các anh. Chúng tôi chế tạo điện thoại. Không ai chế tạo những thứ ấy giỏi như chúng tôi, nhưng không một ý tưởng nào trong số đó là do chúng tôi nghĩ ra. Vậy nên chúng tôi sang Mỹ nói chuyện với nhân viên Microsoft, Google, Apple, và chúng tôi hỏi han họ rất nhiều câu hỏi về bản thân họ, những người làm việc tại đó. Và chúng tôi nhận ra tất cả bọn họ đều đọc khoa học viễn tưởng… vậy nên chúng tôi tin đây là thứ có ích.
Mười năm sau, bước chuyển mình từ chế tạo sang sáng tạo của Trung Quốc đã có những thành công đáng chú ý. Mặc dù tôi không dám nói công lao thuộc cả về Sci Fi, ta vẫn có thể coi nó là một yếu tố cấu thành.
Các doanh nhân công nghệ, những người mang khát khao khởi nghiệp và các nhà đầu tư đều cần phải đọc, ấy nhưng rất ít người tiếp tục đọc, kể cả nếu hồi trẻ từng đọc. Không chỉ mình các tác phẩm Sci Fi thời xưa mới có khả năng giúp ta hình dung thực tại, mà dòng chảy liên tục của nó còn giúp ta mường tượng tương lai.
Cách một hai tuần gì đó đến cuối tuần tôi lại ra thư viện mượn hết mọi cuốn khoa học viễn tưởng mình tìm được. Có những cuốn dở thê thảm. Có những cuốn được vài chương thì tôi bỏ. Có những cuốn đọc cho vui đơn thuần. Nhưng có những cuốn khiến tôi nhìn nhận và suy nghĩ khác hẳn. Có những cuốn mang lại cho tôi khung cửa sổ nhìn vào tương lai để tôi lưu lại trong óc và tìm kiếm chúng trong các startup.
Tôi từng nghe kể mỗi lần NASA nhận được ảnh từ tàu thăm dò không gian, họ lại lập nhóm đánh giá — trong đó có cả một só nhà văn khoa học viễn tưởng "cứng" — có khi nhóm đó còn được xem ảnh trước cả đội ngũ của họ. Các tác giả này đã dành cả đời nghiên cứu khoa học và viết về tương lai họ hình dung sẽ xảy ra. Tôi tin không có lý gì những người quyết tâm xây dựng tương lai như chúng ta lại không thể bỏ ra mấy tiếng cuối tuần để nghiền ngẫm các tác phẩm của họ.
Long Nguyen 
SOURCE: TechCrunch


This Friday, 11/11, is the biggest shopping day in the world. And it was created by one man, Jack Ma, just 7 years ago.

Last year, Alibaba’s Single’s Day set a Guinness World Record for the most sales made by a single company in 24 hours - $14.3 billion. This wasn’t just in China - but across 200 countries that bought Alibaba products for up to 50% off during 11/11.

How did it start? When Jack Ma looked at the largest tech companies in the west, he saw companies like Amazon and Apple profiting from shopping holidays like Thanksgiving’s Cyber Monday and Christmas - Holidays that weren’t celebrated in China.

Saying “You should learn from your competitor, but never copy. Copy and you die”, in 2009, Jack decided to create his own shopping holiday around “Single’s Day” on 11/11 (a day in China for singles to treat themselves). But instead of copying the retail model, he would make his holiday fully online and fully global, with 50% discounts for a full 24 hours.

That year, he convinced 27 merchants to sell their products on the day for up to 50% off, generating $10 million in sales. Then, each year, he repeated the process while growing sales exponentially:

2009 - $10 million
2010 - $140 million
2011 - $820 million
2012 - $3.0 billion
2013 - $5.8 billion
2014 - $9.3 billion
2015 - $14.3 billion

This year, China’s “Singles’ Day” is expected to reach $20 billion in sales - more than all Thanksgiving’s Black Friday and Cyber Monday sales from all US retailers put together - for one company: Jack’s Alibaba.

For one company to generate $20 billion in sales in one day is mind boggling. But it started by one man seeing a challenge and turning it into an opportunity.

If you’re waiting for sales, what event could you create to bring the sales to you?

If you’ve got a challenge, how could you think differently to turn that challenge into an opportunity?

“If opportunity doesn’t knock, build a door.” ~ Milton Berle

SOURCE: FACEBOOK ROGER JAMES HAMILTON

4 năm đại học giành được 7 học bổng, anh vẫn lựa chọn một con đường khiến nhiều người cảm thấy ngỡ ngàng.
Gương mặt đen xạm nhễ nhại mồ hôi, quần áo phủ đầy bụi đường nhưng ánh mắt vẫn rạng ngời niềm vui. Đó là hình ảnh về chàng trai bán đồ chơi gỗ trên một con đường quốc lộ tại Nghệ An, được dân mạng chia sẻ suốt mấy ngày qua.
Cu nhan 23 tuoi dung le duong ban go vun - Anh 1
Hình ảnh chàng trai bán gỗ vụn được dân mạng chú ý
Tìm gặp nhân vật này, chúng tôi vô cùng bất ngờ khi được biết anh Hoàng Hùng (23 tuổi) là một cử nhân, từng giành được 7 học bổng các loại. Do hoàn cảnh gia đình, cộng với một phát hiện trong cuộc sống, chàng trai xứ Nghệ đã lựa chọn con đường khởi nghiệp khiến nhiều người ngỡ ngàng.
Gác bằng cử nhân, tự mình khởi nghiệp
Hoàng Hùng từng là sinh viên ngành Sinh học trường Đại học Khoa học Tự nhiên (ĐH Quốc gia TP.HCM). Gia đình khó khăn, mỗi tháng Hùng và anh trai chỉ được chu cấp 1,5 triệu đồng tiền sinh hoạt, có tháng còn không có đồng nào.
Vừa chân ướt chân ráo vào Sài thành, Hùng đã xin làm thêm tại một xưởng đóng bàn ghế gỗ để có tiền đóng học phí. Làm được một thời gian, anh bị viêm xoang phải phẫu thuật và được bác sĩ khuyên không nên làm việc liên quan đến gỗ.
Cu nhan 23 tuoi dung le duong ban go vun - Anh 2
Hoàng Hùng - người sáng tạo ra những món đồ chơi bằng gỗ
Nhưng đến mùa hè năm học thứ hai, anh vẫn quay lại xưởng gỗ làm việc bởi, niềm trăn trở về những miếng gỗ thừa chưa dứt. Vừa hay cùng chỗ làm, một công nhân khác cũng muốn làm thứ gì đó liên quan đến gỗ vụn nên cả hai bắt đầu tìm tòi.
“Tôi thấy mấy đứa trẻ hàng xóm đòi mẹ mua đồ chơi. Mẹ chúng phần vì thiếu tiền, phần lo đồ chơi độc hại nên chần chừ mãi. Tôi chợt nghĩ, sao không biến những miếng gỗ vụn này thành đồ chơi trẻ em, vừa tận dụng được đồ thừa lại vừa an toàn”, Hùng nói về ý tưởng của mình.
Thế là, cứ sau giờ học, giờ làm thêm, chàng trai xứ Nghệ lại loay hoay với đống gỗ thừa. Suốt hai tháng, anh chỉ học cách chà nhám (làm mịn bề mặt gỗ) và làm vài công việc lặt vặt để rèn luyện đôi tay dẻo dai. Sau đó, anh học vẽ mẫu và bắt đầu làm đồ chơi gỗ.
“Phải mất vài tháng tôi mới làm xong một chiếc xe đồ chơi bằng gỗ. Khi đưa cho mấy đứa trẻ hàng xóm chơi, chúng thích lắm. Bố mẹ đứa khác thấy thế cũng đặt cho con mình. Tôi mới nghĩ, sản phẩm này rất có triển vọng, có thể làm nhiều hơn rồi kinh doanh”, Hùng chia sẻ.
Cu nhan 23 tuoi dung le duong ban go vun - Anh 3
Thời gian đầu, Hùng phải mất vài tháng mới làm ra một chiếc xe gỗ thế này
Nói là làm, Hùng rủ anh trai chế máy móc sản xuất đồ chơi gỗ. Với tiêu chí, lấy đồ thừa của người ta biến thành đồ hữu dụng của mình, chẳng mấy chốc, hai anh em đã có một giàn máy móc mới với quy trình sản xuất độc đáo.
Bước sang năm học thứ ba, đồ chơi gỗ của Hùng được biết đến nhiều hơn. Một mình làm không xuể, anh bắt đầu thuê địa điểm, mở xưởng và thuê sinh viên đến làm. Bận rộn từ sáng đến đêm với xưởng gỗ nhưng Hùng vẫn hoàn thành tốt việc học, cuối kỳ vẫn lĩnh học bổng đều đều.
Ra trường, Hùng được thầy giáo mời ở lại trường làm nghiên cứu. Anh bị mắc kẹt giữa mong muốn của cha mẹ là có một công việc ổn định đúng ngành và niềm đam mê với gỗ của bản thân. Cuối cùng, sau một tháng trời trăn trở, anh quyết định gác lại tấm bằng cử nhân, tự mình khởi nghiệp.
“Gỗ hiền lành lắm, chẳng hại ai bao giờ”
Ổn định khâu sản xuất rồi, Hùng quay sang tìm đầu ra. Ban đầu, anh chủ yếu bán cho khách buôn nhưng rồi thị trường khó khăn hơn, khách buôn trả lại hàng, anh buộc phải tìm cách tự kinh doanh sản phẩm của mình.
Cu nhan 23 tuoi dung le duong ban go vun - Anh 4
Những món đồ chơi bằng gỗ độc đáo và an toàn
Đã có thời điểm, Hùng phải đem đồ chơi gỗ ra lề đường vừa bán vừa giới thiệu sản phẩm. Vất vả là vậy nhưng chàng trai xứ Nghệ vẫn tin rằng, một ngày nào đó những món đồ chơi mình làm ra sẽ được mọi người đón nhận.
Niềm tin đó của Hùng xuất phát từ chính sự an toàn của sản phẩm. Anh luôn miệng nói: “Gỗ hiền lành lắm, chẳng hại ai bao giờ, nhất định sẽ có lúc, cha mẹ quan tâm đến sự an toàn của con mà chọn đồ chơi bằng gỗ thay vì những món đồ nhập khẩu độc hại”.
Hiện tại, việc kinh doanh của Hùng đã ổn định. Nhưng điều khiến anh trăn trở hơn cả là nhận thức của người Việt về đồ thủ công mỹ nghệ. Anh buồn trước những cái bĩu môi, lời miệt thị của mọi người: “Thứ đồ nhỏ xíu này mà tới vài chục ngàn thì ai mua?”, trong khi đó, giá trị của thủ công mỹ nghệ là thứ khó có thể đong đếm.
Cu nhan 23 tuoi dung le duong ban go vun - Anh 5
Mỗi một món đồ chơi có giá tối thiểu là 60.000 đồng, tối đa là 300.000 đồng
Người nước ngoài hứng thú với đồ chơi gỗ lắm. Họ mua làm kỷ niệm, thậm chí còn đặt hàng đem về nước làm quà. Thế nhưng người Việt mình lại nghĩ vài chục nghìn một con đồ chơi gỗ là đắt. Bởi vậy, công việc của tôi còn nhiều lắm, phải làm sao để người dân hiểu được giá trị của sản phẩm thủ công và biết cách chọn đồ an toàn cho con mình”, Hùng chia sẻ.
Từ một người không biết gì về gỗ, ở tuổi 23 Hùng đã trở thành ông chủ của một xưởng chế tạo, kinh doanh đồ chơi bằng chất liệu này. Sự dám nghĩ dám làm, can đảm thoát ra khỏi “vùng an toàn” của chàng trai trẻ khiến nhiều người nể phục.
“Khi bạn không theo đuổi tiền bạc nữa, tiền bạc sẽ theo đuổi bạn”, đó là câu nói tôi rất tâm đắc. Các bạn sinh viên mới ra trường đừng trọng tiền bạc, hãy làm việc hết mình. Dù là nhân viên nhưng nếu bạn làm việc như một ông chủ thì trước sau gì bạn cũng trở thành ông chủ”, Hùng nói.
SOURCE: BAOMOI.COM

Tăng biên độ lợi nhuận là 1 trong những yếu tố sống còn của doanh nghiệp khởi nghiệp! Mỗi tháng, mỗi năm, chi phí cố định ngày càng tăng cao, bởi vậy biên độ lợi nhuận của bạn cũng phải tăng theo. Thực tế kinh doanh người ta chỉ quan tâm tới lợi nhuận nhiều hơn là quan tâm tới doanh thu. Bởi cái sau cùng có được là LỢI NHUẬN.
Khi bắt đầu kinh doanh, bạn nên chọn những sản phẩm có thể tăng được "GIÁ TRỊ" . Dưới đây là 1 ví dụ:
Có 1 anh chàng bán rượu trắng ở 1 vùng quê nhỏ, rượu anh nấu thuộc loại ngon nhất làng. Giá bán 30k/ 01 lít.
Tầng giá trị 01. anh ấy lên núi mua ít đào tiên về phơi khô rồi ngâm với rượu. Chọn đúng mùa đào , giá sẽ rất hạt dẻ!
Ngâm xong anh ấy gọi là rượu đào tiên bán với giá 100k/ 01 lít 
Đào tiên siêu rẻ có 5k/01 kg.

Tầng giá trị 02. anh ấy mang rượu đào tiên đó đựng vào 1 bình hồ lô rồi mang lên thành phố bán. Anh ấy bán đc 150k/ 01 lít. Hồ lô thì siêu rẻ có 5k/ 1 bình.
Tầng giá trị 03. anh ấy khắc rồng phượng mạ vàng lên bình hồ lô . Anh ấy bán được 500k/ 01 lít.
Biên độ lợi nhuận sau 03 tầng giá trị đã tăng lên vượt bậc. Anh ấy mua được nhà ở Hà Nội và mở công ty sản xuất rượu hồ lô!
Image result for rượu hồ lô
Thế đó, 1 sản phẩm có thể tăng được giá trị là 1 sản phẩm tuyệt vời! Bởi nó sẽ giúp bạn tăng biên độ lợi nhuận tối đa. Khi có lợi nhuận rồi, làm gì cũng dễ! Chạy quảng cáo, thuê kho xưởng, thuê văn phòng....đỡ phải lăn tăn nhiều!
SOURCE: FACEBOOK TRẦN HIẾU



Biến đổi khí hậu có thể khiến 122 triệu người vào cảnh đói nghèo cùng cực vào năm 2030, chủ yếu là ở Nam Á và châu Phi, nơi nông dân sản xuất nhỏ lẻ sẽ bị giảm mạnh sản lượng của họ, Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp của Liên hợp quốc (FAO) cảnh báo.

Trong báo cáo hàng năm, FAO cảnh báo rằng một kịch bản tồi tệ nhất của biến đổi khí hậu sẽ tác động xấu đến nông nghiệp và an ninh lương thực, đặc biệt vùng Nam Á và châu Phi.

Một chương trình được gọi là "chuyển đổi trên diện rộng của thực phẩm và hệ thống nông nghiệp" để thích ứng với sự nóng lên của trái đất, trọng tâm là hỗ trợ các nước nhỏ.

"Không còn nghi ngờ nữa, biến đổi khí hậu đang ảnh hưởng đến an ninh lương thực", giám đốc FAO Jose Graziano da Silva cho biết.

"Sự thay đổi khí hậu mang đến những bất ổn từ lúc loài người chúng ta còn hái lượm săn bắn. Chúng ta không thể đảm bảo rằng, chúng tôi đã trồng là chúng tôi sẽ có thu hoạch"




Trồng thêm cây xanh để giảm thiểu biến đổi khí hậu, góp phần giảm 21% sản lượng khí nhà kính toàn cầu, giúp chúng ta ít bị ảnh hưởng bởi hạn hán và lũ lụt.

Thông qua thực hành "với khí hậu thông minh", như trồng cây hiệu quả và chịu nhiệt, hoặc tìm những cách tốt hơn để bảo tồn nước, sẽ làm giảm suy dinh dưỡng cho hàng triệu người, FAO cho biết.

Bản báo cáo cũng kêu gọi các bên ký thỏa thuận khí hậu Paris năm 2015 để "đưa các cam kết thành hành động", nhấn mạnh sự cần thiết để giúp các nước đang phát triển với giảm nhẹ với biến đổi khí hậu.


SOURCE: MOITRUONG.COM.VN

04:38
Có thể bạn đã biết: VietChallenge là cuộc thi khởi nghiệp đầu tiên dành cho người Việt toàn cầu.
Với tổng giá trị giải thưởng lên đến $30.000, sự cố vấn từ các chuyên gia trong lĩnh vực kinh doanh và tạo dựng quan hệ với những nhà đầu tư tiềm năng, VietChallenge là cơ hội không thể bỏ qua cho các bạn trẻ Việt Nam đang khởi nghiệp.
Hạn cuối vòng hồ sơ: 30/11/2016
Vòng Chung kết sẽ diễn ra tại Massachusetts Institute of Technology (MIT)vào tháng 04/2017.

10 Questions to Ask When Designing Your Company's Logo

Great logos are recognizable in a blink. They also should make a lasting impression.
Target hits the bullseye, Nike goes swoosh, and Apple catches the eye.All three company’s iconic logos are unique, memorable and stand the test of time. They instantly and consistently do what a potent logo should: Identify a brand, make it stand out and, ideally, drive customer interest and sales.
We all know great logos, but we don’t all know that great logos aren’t easy to create. From concept to color to rollout, there’s much to consider when boiling your brand down to a single emblem.
“We have less time and less space to tell our stories in than ever before,” says Alina Wheeler, a Philadelphia-based branding expert and author of Designing Brand Identity (John Wiley and Sons, Inc., fourth edition, 2013). “To rise above the clutter, a symbol or a logo is the fastest communication known to man. It unlocks associations with your brand on sight, so it’s important to get it right the first time around.”
Here are 10 essential questions to ask when designing your company’s first logo:

1. What types of logos are there?

Wheeler separates logos into four categories:
  • Wordmarks are freestanding word or multi-letter abbreviation groupings comprising a logo, a.k.a. logotypes. Companies with wordmark logos include eBay, IBM, CNN, Google, Kleenex, Saks Fifth Avenue and, yes, the publication you’re reading right now, Entrepreneur.
  • Letterform logos are comprised of a single letter. Think Honda, Uber, Unilever, Beats and McDonald’s.
  • Pictorial logos are illustrated symbols of recognizable things. Starbucks, Twitter and Playboy all have pictorial logos.
  • Abstract logos don’t represent anything otherwise recognizable, like abstract art. Perhaps the most famous brand to successfully pull off an abstract logo is Nike.

2. Which type of logo would best suit my company?

Unfortunately, there is no one type of logo that works for everyone, Wheeler says. “Which fits you best depends a lot on your name and what you provide or make.”
For example, if you have a short company name like eBay, a wordmark logotype could work well. Wordmarks and letterform logos generally help consumers remember your name better than abstract logos. If you opt for an abstract symbol, however, be sure it’s straightforward and mirrors the personality of your brand.  

3. What are the key points about my business that my logo should convey?

Your logo -- from the color to the shape -- should provide an immediate sense of what your company is all about.
“When people look at it, they should get a feel for your brand personality and your distinctive point of view,” Wheeler says. “They should know that you’re different from your competitors, you’re professional, a real business and you’re confident and successful in what you do.”
Amazon’s logo, represented by the company’s name, with an arrow below it pointing from the “a” to the “z,” is an example of a logo that embodies its namesake’s brand identity exceptionally well, according to Wheeler. “The arrow doubles as a smile that conveys friendly customer service and it connects the ‘a’ to the ‘z’ because Amazon offers everything A to Z. It’s all there.”

4. What are the best logo colors?

Color choice is incredibly important. To best differentiate yourself, Wheeler says it’s paramount to choose a color that your biggest competitors do not use in their logos. 
Also consider that different colors pack different psychological punches. For example, the color red -- appropriately used in Red Bull’s logo -- is active, intense and even a little alarming. Yellow is happy, energetic and fresh, perhaps a wise choice for a company focused on health and wellness. Meanwhile, blue -- the hue of Ford, Samsung and GE’s logos -- evokes confidence, calm and reliability.

5. What fonts should I consider?

Fonts, like colors, convey and inspire various emotions. Different fonts work best for different businesses.
For example, a logo for a legal firm -- which should convey honorability, strength and justice -- might best be represented in a bold, straightforward font free of flourish. Whereas a candy shop might opt for a whimsical font that communicates youth, sweetness and fun.

6. Should I design a logo myself or hire a graphic designer to do it?

Even if you think you’re a decent drawer and even if you’re on a tight budget, Wheeler suggests that you leave designing your logo to a trained graphic designer. “Working with a skilled graphic designer is really critical. They understand what a good logo is and how it needs to scale and function across different media and marketing channels, like on your website, within an app or on a storefront sign, all key things that shouldn’t be left to chance or guessed at on the fly.” 
That said, it’s still a smart move to know which logo colors, shapes and fonts you like and don’t like ahead of meeting with a designer. Communicate your preferences to him or her before any mockups are drafted.

7. How much will it cost?

Professional design firms typically charge anywhere between $4,000 to $15,000 for a logo alone, which might not be in the budget for startups and small businesses.
For a more affordable option, Evenson Design Group founder Stan Evanson suggests contracting a freelance designer who charges between $35 and $150 per hour, depending on his or her level of experience. “But don't hire someone because of their bargain price. Find a designer who's familiar with your field and your competition,” Evenson says.
There are also several web-based professional logo design providers, like Logoworks, that provide logo concept, design and revisions packages for as low as $299 to $599, depending on the number of logo designs delivered.

8. Where should I display my logo?

A better question would be “Where shouldn’t you display it?” because you’ll want to show it off “pretty much everywhere,” Wheeler says. Online, weave your logo into your website, digital ad campaigns and on social-media sites where you have company accounts, like Facebook, Twitter, Instagram and Pinterest.
Offline, put your logo on your front door, business card, product packaging, uniform and on company stationary and contracts.

9. What are some mistakes to avoid?

The worst mistake of all, Wheeler says, is settling on a logo before seriously considering your key competitors’ logos. If your logo ends up similar to theirs, even in the slightest, customers might not be able to tell you apart and you could lose business.
Wheeler also cautions against sizing up your logo on a piece of paper only, as opposed to envisioning it across several diverse marketing places and spaces, like as an app icon, on a website, a billboard, or on a T-shirt or the side of a truck.

10. Is it too soon to worry about how my logo will look in 10 years?

Most logos, Wheeler says, need some touching up after a decade’s time or so anyway, to avoid growing stale. The key is to get it right from the start, then fine tune as needed over time.
“Think of it, the Michelin Man has undergone Botox and minor surgery a bunch of times in the last 100 years,” she says. “But the core idea is still the same as the first Michelin Man.”
SOURCE: ENTREPRENEUR

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.